Status:

"It's just all these little thoughts of you
I don't want to share with anyone
Cause I want you to be mine and mine alone "

Hey! Say! JUMP

Hey! Say! JUMP
JUMP 愛してる~~~

Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2011

Chênh vênh ....

Sống ... và tồn tại là hai khái niệm thật là khác nhau đấy chứ?
Nhưng sao ranh giới giữa nó ... mong manh quá~
Tôi đang sống hay đang tồn tại .... đây!
.
.
.
Không biết tâm trạng trong mình là cái tâm trạng hỗn tạp gì nữa ... Là thứ tâm trạng khi mình vừa thấy một cái gì đó rất đáng quý, khi mình đang rất hài lòng về cuộc sống hiện tại nhưng chợt vô tình ngoảnh mặt lại thì nó không cánh mà bay, ngoảnh mặt lại cuộc sống hiện giờ của mình ... mang lại cho ta một cảm giác rất chênh vênh ...

.
.
.


Sống không thật với cái tôi của bản thân khiến con người ta rất mệt mỏi, như đang bước vội trên những bờ bãi sa mạc ...
Nhưng sống thật với cái tôi này thì lại quá khó .... Cái tôi này nó làm mình khó dung hòa với mọi người. Khiến mình thật lạc lõng mà khi nhìn lại ... chẳng ai còn cạnh bên cả ....

.
.
.

Thế mà tôi lại đang sống với cả hai đấy chứ!
Mệt mỏi lắm và cảm thấy rất khó khăn ....

.
.
.

Đây là cái tâm trạng khỉ gì đây chứ!

.
.
.


Tôi sống hay tôi tồn tại đúng cái tôi đấy ....
Nhưng lại luôn mệt mỏi khi phải sợ người ta kì thị mình ...
Nhiều khi chính tôi lại là khinh bản thân mình ấy chứ!
.
.
.
.

Tôi sống và cảm thấy bất lực khi không giúp đc những gì cho người tôi quý .... mà chỉ biết khi người ta tâm trạng bỗng dưng mình cũng tâm trạng theo ...

Tôi sống và cảm thấy hèn yếu khi không giữ được điều mình yêu quý mà chỉ biết ngứa mắt khi nhìn người ta đang sở hữu nó về mặt tinh thần ....

Tôi sống và cảm thấy mình khó chịu khi người ta không theo ý mình như lại buông tay trong việc bảo vệ chân lý mà mình đặt ra ....

Tôi sống và tôi muốn ích kỉ ....

Tôi sống và tôi muốn là cái tôi mà ai khi đc thấy cũng phải sợ và bỏ tôi ...

Tôi sống và tôi không muốn phải cô đơn ...




Thế là sao đây~


Thiệt sự là tâm trạng dồn nén mấy hôm nay rồi!

Cám ơn "Futari kake no basho" của JUMP nhá (Bản nhạc mà tôi đang để nhạc nền)

Bài hát khiến cho tôi biết tôi đang còn sống khi tôi đã khóc ....

Bài hát tiếp thêm cho tôi nhiều động lực ... khi thấy sự hoàn thiện rất nhiều về giọng hát của JUMP ... vì nhạc JUMP đã thật sự đào sâu vào tận sâu thẳm con tim này rồi .... JUMP luôn là niềm tự hào của tôi và chưa bao giờ làm tôi cảm thấy thất vọng ....

Cám ơn JUMP nhiều lắm ....

Cám ơn các bạn đã nổ lực hết mình! Và tôi cảm nhận đc điều đó ~

Đối với tôi ... cái thú khi dõi theo các bạn từ những bước chập chững ban đầu là được thấy và cảm nhận sự nỗ lực này đây ...

Cám ơn các bạn nhiều lắm!

Nhưng tôi vẫn còn đang rất bế tắc trong cái sự hỗn tạp tâm trạng này ~


Tôi cảm thấy thật hổ thẹn ... khi quá yếu đuối so với JUMP .... ngay cả nỗ lực cũng không làm đc ... vì tôi chẳng biết mình phải nỗ lực như thế nào đây?








































Yuchan à! Làm thế nào để ấy chỉ là của mỗi một mình tôi đây chứ! Tôi khó chịu quá ....
Khó chịu khi thấy người ta luôn tỏ ra rất hiểu ấy! Trong khi có khi tôi còn hiểu ấy hơn người ta ấy chứ~
Tôi khó chịu lắm ...

Bởi tôi ích kỉ và yếu hèn khi chẳng có dũng khí chứng tỏ rằng tôi thích ấy rất nhiều~

.
.
.

Nhưng ấy là của tôi mà ...















Nhưng biết sao giờ ... không thể chỉ sống mà chỉ biết mình ấy thế này đc ....
Tâm trạng hỗn tạp này giờ ấy chỉ chiếm 1 phần thôi ....
Vì tôi còn bạn bè, học hành và cả cái tôi này nữa ...

Và khi không gỡ được sợi chỉ rối bời này ... tôi lại nghĩ đến ấy ....
Tôi rất muốn biết ...
Ấy có giống tôi không ...

Có bị tự kỉ như tôi không nhỉ?


Và khi đó, ấy sẽ giải quyết thế nào?


Nghĩ thế khiến tôi ấm đi phần nào lạnh lẽo trong cõi lòng này ...